Một đội bóng 23 người, dĩ nhiên hiếm khi quay vòng hết. Nhưng tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2016 có nhiều trường hợp lãng phí...
Những người thừa trên tuyển
Có 4 người không được chơi một phút nào tại
AFF Cup 2016, đó là các thủ môn Tuấn Linh, Văn Lâm, trung vệ Đinh Tiến Thành và hậu vệ Sầm Ngọc Đức.
Về nguyên tắc, các HLV cẩn thận bao giờ cũng mang theo 3 thủ môn cho một giải đấu, nên chuyện 2 người “ngồi chơi xơi nước” là hết sức bình thường. Thêm 2 cầu thủ phòng ngự không được sử dụng cũng chẳng có gì đặc biệt, vì đấy là tuyến có nguy cơ lĩnh thẻ phạt rất cao, cần bố trí nhân sự theo dạng thừa còn hơn thiếu.
Mọi thứ chỉ bất thường khi những cầu thủ kể trên không có cơ hội ra sân, dù những người đá chính ở vị trí của họ liên tiếp mắc sai lầm, buộc HLV trận nào cũng phải xoay bài.
Nguyên Mạnh mắc sai lầm đáng trách
Đã có không ít ý kiến chỉ ra rằng đối đầu Indonesia, HLV
Hữu Thắng nên trao găng cho Văn Lâm, người có thể hình tốt, ra vào mạnh mẽ và phản xạ cũng là lý tưởng. Nhưng Nguyên Mạnh vẫn bắt chính, để rồi biến trận bán kết lượt về thành thảm hoạ.
Ngọc Đức khi sang Myanmar tái phát chấn thương lưng, dạng thoát vị đĩa đệm thể nhẹ buộc anh phải gỡ hết nệm mềm ở khách sạn để nằm giường cứng. Vì thế, Hữu Thắng dù rất muốn vẫn không thể đưa anh thay thế Đình Đồng.
Tiến Thành thì không tạo được sự an tâm trong bối cảnh Đình Luật vắng mặt hay Ngọc Hải sa sút phong độ. Anh còn không được đánh giá cao bằng Tiến Dũng, người vẫn bị phàn nàn là quá non kinh nghiệm.
Nhưng Văn Lâm lại không được trao cơ hội bắt chính
Ngoài 4 gương mặt đó, còn một số cầu thủ khác tuy được đá mà cũng như không. Phi Sơn là trường hợp gây nhiều tranh cãi nhất khi lọt qua tất cả các đợt chốt danh sách, và thực tế đã chứng minh, anh là một lựa chọn sai của Hữu Thắng.
Văn Thắng thì bị phí phạm theo kiểu khác. Sở trường của anh là tiền đạo, là ghi bàn, là xuyên phá. Nhưng anh được kéo về đá tiền vệ trụ, khi không thể cạnh tranh với Văn Quyết chứ đừng nói Công Vinh.
Công Phượng, xét ở góc độ công bằng nhất, cũng không chứng tỏ được giá trị của mình. Dư luận vẫn đinh ninh rằng Công Phượng không được tạo điều kiện xứng đáng, nhưng anh có mặt ở 4 trong 5 trận đấu, vì thế nhạt nhoà là trách nhiệm của chính anh.
Điều gì có thể xảy ra nếu cơ hội dành cho Công Phượng, Phi Sơn được chuyển sang Minh Tuấn? Bàn thắng đẳng cấp của tiền vệ Quảng Ninh càng khiến người ta thêm day dứt: tại sao anh không được ra sân thường xuyên hơn.
Bàn thắng quý như vàng của Minh Tuấn: Nhận đường chuyền từ Trọng Hoàng, Minh Tuấn ngoặt bóng, bất ngờ thâm nhập vòng cấm và tung ra cú sút quyết đoán vào góc xa đưa trận bán kết vào thế cân bằng.
Và những người lẽ ra nên có mặt
Đương nhiên, đấy là Tuấn Anh, là Đình Hoàng – một tiền vệ và một hậu vệ đã được HLV Hữu Thắng nhắm cho suất chính. Nhưng chấn thương đã tước đi giải đấu của họ, đồng thời tước đi luôn sức mạnh đáng kể của tuyển Việt Nam.
Đấy cũng có thể là Huy Toàn, người đã thua Phi Sơn trong cuộc cạnh tranh giờ chót. Huy Toàn thì mới bình phục chấn thương, nhưng trong quan điểm của Hữu Thắng, béo có thể giảm cân, còn đau chân thì khó mà lành hẳn.
Huy Toàn lẽ ra nên có mặt
Đấy càng nên là Huy Hùng, một tiền vệ trụ thứ thiệt, không những có thể thay thế tốt cho Hoàng Thịnh mà nếu đặt lên bàn đong đếm thì chưa chắc đã thua kém Tuấn Anh. Huy Hùng từng được HLV Miura trọng dụng ở AFF Cup 2014 bởi khả năng đánh chặn mà vẫn có thể làm mềm tuyến giữa.
Cách chơi của tiền vệ đang khoác áo Quảng Nam sáng tạo hơn hẳn Trọng Hoàng, người rất mạnh mẽ trong truy cản nhưng đặc biệt hạn chế khi cần phát động một đường tấn công liền sau đó. Dù vậy, Hữu Thắng đã gạch tên Huy Hùng để chọn cầu thủ đồng hương.
Và Huy Hùng cũng vậy
Còn một cái tên bị bỏ quên vô cùng đáng tiếc là tiền đạo Duy Long ở CLB Sài Gòn của ông bầu Nguyễn Giang Đông. Người ta buộc phải nhắc đến chân sút nội ấn tượng hàng đầu V.League 2016 này, khi họng súng chủ lực Công Vinh hầu như vô hại trong 2 trận quyết định với Indonesia.
Chính Hữu Thắng đã từng phân bua, không có HLV nào đảm bảo chọn người chính xác tuyệt đối. Dư luận cũng không oán trách gì ông vì những sai số xảy ra, chỉ tiếc rằng nếu dùng đúng người đúng việc hơn, có thể Hữu Thắng đã không phải ứa nước mắt ngay từ bán kết.