Nói vậy không có nghĩa là đội tuyển Croatia tại World Cup 1998 không có tài năng. Nhưng khi Croatia lọt vào bán kết France 1998 - ngay lần đầu tiên góp mặt tại đấu trường World Cup, không ai không thấy tầm quan trọng của tinh thần dân tộc. Zvonimir Boban, Davor Suker, Alen Boksic khi ấy đều không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để làm cho thế giới... biết đến Croatia.
Rất rõ ràng, vũ khí số 1 của Croatia tại
World Cup 1998 là tinh thần thi đấu. Phân nửa danh sách dự giải khi ấy là những cầu thủ còn đang thi đấu trong nước. Trong số còn lại, có những cầu thủ đến từ Bochum, Bastia, Derby... Do là một đội bóng chỉ mới thành lập, các cầu thủ trong tay HLV Miroslav Blazevic khi ấy đều chưa có đủ 40 lần khoác áo ĐTQG, dù họ đều đã trên hoặc gần 30 tuổi. Đấy là những chi tiết bất lợi, khi bàn về đẳng cấp chuyên môn thuần túy.
Giờ thì ngược lại. Trong tay HLV Zlatko Dalic là một hàng tiền vệ... hay nhất thế giới (vâng, chỗ này dĩ nhiên còn tùy quan điểm). Ivan Rakitic và
Luka Modric đều là những tiền vệ có lối chơi toàn năng - điều rất hiếm thấy trong bóng đá đỉnh cao. Họ đều xuất sắc trong nhiều công việc khác nhau: giữ bóng, chuyền bóng, dứt điểm. Họ đều có thể phòng thủ (che chắn hàng phòng ngự), tổ chức lối chơi (chuyền bóng theo đúng ý đồ chiến thuật), hoặc tấn công (kiến tạo cơ hội, ghi bàn). Thêm Marcelo Brozovic (thiên về thủ) và Andrej Kramaric (thiên về công), hàng tiền vệ Croatia không chỉ xuất sắc về đẳng cấp kỹ thuật, mà còn có sự đa dạng cần thiết để chơi theo những ý đồ khác nhau, tùy vào hoàn cảnh cụ thể.
Bây giờ, Croatia dự World Cup 2018 chỉ với 2 cầu thủ thi đấu trong nước. Còn lại là các hảo thủ đến từ Real Madrid, Barcelona, Inter, Juventus, Liverpool, Atletico Madrid... Nhiều người đã vô địch Champions League. Số lần khoác áo ĐTQG của Mario Mandzukic, Luka Modric, Ivan Rakitic, Vedran Corluka, Ivan Perisic, Domagoj Vida cộng lại là... hơn 500 lần. Tất cả nói lên sự thiện chiến, kinh nghiệm già dặn và mức độ ăn ý giữa các hảo thủ Croatia ngày nay. Đấy là điều mà đội bóng của Blazevic 20 năm trước không thể sánh được.
Hai mươi năm trước,
Croatia không chỉ quyết chiến để cả thế giới phải biết đến Croatia. Họ còn chơi được trên khả năng thực vì luôn tin chắc vào sự ủng hộ của cả đất nước. Giờ thì rất khác. Sự xuất hiện của tổng thống Kolindar Grabar-Kitarovic trong phòng cầu thủ sau trận Croatia - Đan Mạch trở thành đề tài chỉ trích của một bộ phận không nhỏ, ngay tại Croatia. Không phải cổ động viên nào của Croatia cũng xem Luka Modric hoặc Dejan Lovren là những người hùng. Họ liên quan đến nhân vật Zdravko Mamic, một “mafia bóng đá” đã bị truy tố ở Croatia và phải trốn sang Bosnia. Khoan nói không được tôn vinh như người hùng, Modric thậm chí còn bị “một phần Croatia” ghét bỏ trong những ngày này.
Tại France 1998, Croatia làm nên lịch sử dưới sự dẫn dắt của Blazevic - một HLV xuất sắc người Bosnia. Bây giờ, Croatia viết tiếp lịch sử dưới sự dẫn dắt của Dalic - cũng là một HLV xuất sắc người Bosnia. Đây có lẽ là chỗ tương đồng duy nhất. Mỗi đội đều có một giá trị riêng. Nhưng xét trên khía cạnh bóng đá thuần túy, phải khẳng định đội tuyển Croatia bây giờ hay hơn đội tuyển Croatia tại World Cup 1998. Và do vậy, cũng là điều hợp lý khi đội tuyển Croatia bây giờ còn tiến xa hơn hành trình lịch sử tại World Cup 1998.